VÔ TÍCH - HÀNG CHÂU - TÔ CHÂU - Day 1

Trung Quốc có câu: Trên có thiên địa
                                 Dưới có Tô Hàng
Và rồi: Hàng Châu-Tô Châu đẹp tựa thiên đường hạ giới.


Sau hơn 2 năm ngồi kể lại chuyến đi đầu tiên của mình ở Trung Quốc.
Tại thời điểm đó cũng là sau 4 tháng đặt chân lên mảnh đất này. Cũng ổn mọi thứ rồi nên thu xếp đi thôi.
Chuyến đi của mình xuất phát từ thành phố xinh đẹp Thượng Hải (Shanghai) kéo dài 4 ngày từ 30/8-2/9/2014
Chuyến đi chớp nhoáng nhân dịp được nghỉ lễ quốc khánh ahihi...
Lịch trình cụ thể như sau:


Day 1: Thượng Hải - Vô Tích (Shanghai- Wuxi) 30.08

Sáng sớm vác balô ra metro thẳng tiến đến trạm Shanghai Railway Station để xếp hàng mua vé tàu cao tốc đến Wuxi. Cái trạm tàu lửa bự chảng cỡ cái sân bay quốc nội của Sài Gòn nhà mình. Người đâu ra mà đông dữ thần ! chẳng lẻ họ cũng đang nghỉ lễ như mình?? Sao mà đông thế !
Để tìm chỗ xếp hàng mua vé cũng là cả một vấn đề. Các bạn Tàu thì có ID nên mua bằng máy tự động. Chỉ việc chọn nơi đến nơi đi, scan cái ID bỏ tiền vào thì lấy được vé giống như mua vé metro. Mình cũng sắp hàng tới khi làm đủ hết các bước bấm bấm chọn chọn như trên, tới lúc mình lấy cái passport ra scan... cái máy nó không chịu nhận.
Thử thêm vài lần nữa cũng thua luôn. Quay qua hỏi đám tụi Tàu xong tới đám tụi tây đang xếp hàng cũng chẳng ai biết phải mua như thế nào.
Mình chạy ra ngoài tìm thông tin. Rốt cuộc là phải sang cái khu nhà kế bên xếp hàng mua vé ở counter có nhân viên phục vụ mà phải tìm cái window ghi bản nhân viên hỗ trợ tiếng Anh nhé. Lằng nhằng rồi cũng xong.
Các bạn nhớ phải cầm theo passport để họ nhập thông tin và scan vào máy nhé. Ở các khu vực khác trong chuyến đi của mình cũng vậy.
Mua vé tàu nhanh là tàu có ký hiệu D hoặc G đi từ 30 phút đến 1 tiếng 15 phút tùy thời gian và loại tàu. Mình chọn chuyến 45 phút nhanh nhất, giờ gần nhất tại thời điểm đó để đi cho sớm còn vi vu nữa hehehe.
Train tickets
Vé tàu có 2 hạng: hạng 1 ghế mềm, nằm giá cao; hạng 2 ghế ngồi hoặc đứng thì bằng giá. Cái vụ mua vé đứng bằng giá vé ngồi này thấy lạ lạ... sau mới biết trên tàu có những trạm có người xuống thì trống ghế mình sẽ được ngồi. Nếu có người khác lên show vé đúng ghế họ thì trả ghế lại tới lối đi lót giấy hay áo mưa ra ngồi ha.ha.ha
Thông tin trains ở đây và đây


ở VÔ Tích sẽ tham quan tượng đức Phật lớn nhất ( Grand Budha) tại Lingshan và tham quan Thái Hồ ( Taihu)
Giant Buhda at Lingshan
Chùa Lingshan đây sau lưng là tượng Phật đứng khổng lồ kìa. To lắm ấy!

Vé mắc kinh luôn đấy cỡ gần 1 triệu đồng VN đấy.
Ngồi nghỉ ngơi rồi đi bộ theo con đường đối diện cổng chùa là tới Thái Hồ.
Đi bộ chắc khoảng 20-30 phút là tới đây.
Taihu, Wuxi

Ở đây sương khói mờ nhân ảnh quá. Hơi nước của hồ bốc lên trắng xóa như vậy á.
Taihu, Wuxi


Thái hồ rất rất lớn với diện tích bề mặt là 2.250km2, độ sâu trung bình là 1.94m, độ sâu tối đa là 48m. Đây là hồ nước ngọt lớn nhất tỉnh Giang Tô, cung cấp nước sạch cho 4.5 triệu dân nơi đây. Trong hồ có khoảng 90 đảo lớn nhỏ.
Ở đây còn có 1 phim trường nỗi tiếng chuyên quay các bộ phim cổ trang của Trung Quốc.
Cảnh đẹp thần tiên là vậy. Được báo chí ca ngợi hết sức. Thế nhưng đối với chuyến đi lần này của mình thì chẳng thấy gì như ca ngợi. Men theo bờ sông cũng rác đầy nhá bà con, hàng quán loe hoe, dịch vụ lèo tèo. Cũng may ba lô mình lúc nào cũng có đồ ăn, nước uống chứ không là tèo...

Vô Tích chỉ có thế thôi sao? chợt một câu hỏi xuất hiện ''tại sao nó lại tên là Vô Tích?''ahihi...Vô là Không, Tích chắc là kỳ tích hay vết tích gì quá. Vô Tích chắc là chẳng có gì rồi. Phải chi ngay từ đầu biết trước cái tên nó có ẩn ý như vậy thì khỏi tới luôn cho mắc công ha.ha.ha..
Trở lại vấn đề thông tin, theo mình lụm lặt được thì tương truyền tên gọi Vô Tích bắt đầu từ cuối thời Chiến Quốc, khi chiến tranh tàn khốc giữa 7 nước Thất hùng đi vào giai đoạn kết. Ban đầu vùng này có tên là Tích Sơn. Là vùng đất xưa kia có rất nhiều thiếc, xài hoài không hết. Chiến tranh, giành giật nhau suốt không yên. Cho nên người ta đặt một cái bia đá, ở trong có khắc mười hai chữ rằng:
"Hữu tích: binh, thiên hạ tranh; vô tích: ninh, thiên hạ thanh"
Nghĩa là:
"Có thiếc thì đánh nhau, thiên hạ loạn; không có thiếc thì yên, thiên hạ thanh bình" để cho thiên hạ được yên ổn. Và cái tên ''Vô Tích'' ( Không có thiếc) ra đời (722 TCN) hehe..

Tối đi train về Tô Châu ngủ.

Đón 2 đứa tụi mình là 1 bạn expat người Mỹ gốc Việt. Bạn ấy cũng 6 tháng hơn chưa tìm thấy người Việt và nói Tiếng Việt. Chúng tôi tìm đến nhau- những người đồng hương, xa xứ và trở thành bạn trân quý đến bây giờ.
Tắm xong khỏe cả người. Tối đó cả 3 chúng tôi đi ăn tối tại một nhà hàng Thái. Nhà hàng này bằng gỗ nằm trên một cái gác ấm áp, yên bình trong ánh đèn hắt ra đỏ quéc.
Ăn xong về nhà là chúng tôi hàng huyên tâm sự đủ thứ trên trời dưới biển. Nói như chưa bao giờ được nói Tiếng mẹ đẻ vậy.
10 or 11 giờ (gì đó không nhớ rõ) đi ngủ hẹn mai tham quan khám phá thành phố này.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

lindachaulinh@hotmail.com

 

Rủ rê go go Template by Ipietoon Cute Blog Design