Day 4: Jeju - Chinh Phục Hallasan Mt- Ngọn núi cao nhất Hàn Quốc ( Sept, 2016)

Người ta nói đi jeju mà không leo Hallasan là coi như chưa đến jeju.

Chính vì vậy hành trình chinh phục em nó là ''đinh'' của chuyến đi này.

Đi không phải để chứng tỏ điều gì, cũng không phải tìm kiếm cái gì trên đỉnh núi, mà đơn giản là vượt qua được chính bản thân mình, là một quá trình đầy thử thách, khám phá thiên nhiên và để rồi khi đến đích cái cảm giác hạnh phúc nó như thế nào.

Ngày thứ 4, một buổi sáng đầu thu, chúng tôi thức dậy lúc 6:15 vệ sinh cá nhân, ăn uống, 8:00 là đi taxi đến vườn quốc gia Hallasan, tiền taxi khoảng 20,000 won.

Ngồi trên taxi đã thấy thích thú rồi.

Đường vắng hoe, cảnh rừng 2 bên đường xanh mướt, không khí trong lành, nắng xuyên qua kẻ lá len lỏi tới đôi bàn tay. Nhạc trong xe vang lên ''Sunday morning, up with the lark I think I'll take a walk in the park Hey, hey, hey, it's a beautiful day.'' Âm nhạc vang lên đúng thời điểm, đúng hoàn cảnh và đúng là ngày Chủ Nhật luôn. Ôi mình thích cái giây phút này. Ngồi trong xe nghe nhạc, kéo cửa xuống để hứng trọn cái không khí tươi mới của một ngày mới bắt đầu.

Đến nơi, không cần phải mua vé gì cả. Chúng tôi chỉ đăng ký tại văn phòng quản lý rồi bắt đầu cuộc hành trình đầy mong đợi của mình thôi.

Văn phòng quản lý
Để nói sơ về ngọn núi này.


Đây là một trong những điểm đến hấp dẫn ở đảo Jeju và là ngọn núi cao nhất Hàn Quốc, một ngọn núi lửa không còn hoạt động. Cao 1.950m trên mực nước biển, bao quanh là 360 núi lửa vệ tinh. Hallasan là vùng dự trữ sinh quyển UNESCO.

Thời điểm tuyệt vời nhất để thăm núi Hallasan là vào mùa đông khi toàn bộ khu vực này được bao phủ bởi tuyết trắng và băng giá, dù thời tiết lúc này rất lạnh cũng như các con đường dẫn lên núi khá trơn trượt và nguy hiểm. Ngoài ra, mùa thu ở Hallasan cũng rất đẹp. Chúng tôi chọn đi vào đầu thu tháng 9, khi mà khách du lịch không nhiều lắm. Đa phần là người dân bản địa có cả trẻ con cùng leo, có một số rất ít là khách du lịch thôi.

Tuyến đường chinh phục núi Hallasan phổ biến nhất là khởi đầu từ Trung tâm khách du lịch Công viên quốc gia Hallasan rồi đi dọc theo đường mòn Eorimok. Tuy nhiên, tuyến đường này không dẫn bạn tới đỉnh núi có hồ Baeknokdam, vốn là miệng của ngọn núi lửa Hallasan xưa kia. Do đó, người ta thường chọn cung đường mòn Seongpanak, bắt đầu từ Seongpanak, đi theo hướng Đông, mất nhiều thời gian hơn một chút với khoảng 5 giờ leo núi, bạn sẽ chiêm ngưỡng được hồ Baeknokdam diễm lệ.

Ngọn núi này có 6 con đường mòn: Eorimok Trail ( 6 , 8 km ) , Yeongsil Trail ( 5 , 8 km ) , Seongpanak Trail ( 9.6km ) , Seokgulam Trail ( 1 , 5 km ) , Gwaneumsa Trail ( 8 , 7 km ) , Donnaeko Trail ( 7 km ) , và Eoseungsaengak Trail ( 1 , 3 km ). Đường mòn dài nhất là đường mòn Seongpanak mất khoảng 4 , 5 giờ cho 1 chiều lên hoặc xuống.

Vì chúng tôi muốn được đi tới đỉnh nên chọn con đường dài nhất và dành trọn một ngày cho nó.

Bước chân đầu tiên vào cuộc hành trình lúc hơn 9 giờ sáng.

3 km đầu tiên nhẹ nhàng và thoải mái trong tiếng chim hót, cây lá xanh rờn, đường đá nhỏ có đoạn qua cầu gỗ, bậc thang gỗ. Nếu leo núi như thế này thì sung sướng biết bao. Tôi cố gắng hít thật nhiều oxi cứ như khi trở về thành phố thì chẳng có mà thở. Không khí thật trong lành. Vừa đi vừa chụp hình vừa thưởng thức. 3 km nhẹ nhàng đi 45 phút.

Bảng hướng dẫn 2 bên đường thông báo phải tới điểm check point trước 12:30 thì mới được leo tiếp lên đỉnh. Ai tới sau giờ này thì đành phải quay lại vì họ đóng cửa không cho lên nữa. Và phải rời khỏi đỉnh 2:00.

Kể từ đây chúng tôi cố gắng đi nhanh đến điểm check point trước 12:30 để được tiếp tục leo lên đỉnh núi chứ không là coi như công cốc.
* Sơ đồ cho cung Seongpanak trail - Summit : 9.6 km, 4.5-5 hrs for one way hiking
Seongpanak Vistor Center-->( 4.1 km/ 1 hr 20 mins) Sokbat Visitor center-->( 1.7 km/40 mins) Entrance of Sara Oreum-->( 1.5 km/1 hr) Jindallaebat--> ( 2.3km/1hr 30mins) Summit
* Có 1 canteen duy nhất khi bạn đến điểm checkpoint ( Jindallaebat) khi bạn đã vượt qua 7.3 km hiking
* Có 2 chiếu nghỉ lớn: Sokbat Shelter, Jindallaebat Shelter và vài cái ghế gỗ dọc đường
* Số điện thoại trong trường hợp cần giúp đỡ: (064) 725-9950
Sokbat Shelter
Càng lên cao càng đuối, tốc độ đi càng chậm lại. Đường đá lớn lỏm chỏm, dốc cao dài kinh khủng. Đoạn nào có cầu thang gỗ coi như là hạnh phúc rồi. Tưởng là đi bậc thang là nhẹ nhàng không ngờ nó tốn sức kinh khủng.

Chúng tôi lê lấc cũng tới được điểm check point kịp thời. Từ đây đoạn đường bắt đầu thoáng hơn, được nhìn thấy bầu trời, lá cây cũng có đỏ có vàng của mùa thu.

Có đoạn cây khô trụi lá, trắng xóa.

Quạ...quạ.. Mấy con quạ, chúng nó xuất hiện ngày càng nhiều.


Nhìn con đường đẹp mà sao dài quá. Cố lên nào ! mình nhất định phải tới điểm summit mới được. Cố lên!

Lúc này mọi người mạnh ai nấy đi không còn như lúc đầu tụm lại kể chuyện cho nhau nghe nữa và khoảng cách cứ xa dần. Ai nấy đều tự cố gắng bước. Cố lên sắp được lấy Certificate rồi hahaha.

Bạn nam trong nhóm đến đích đầu tiên, kế đến là mình và 2 bạn nữ tiếp theo. Chụp hình nhanh rồi họ đuổi xuống cho kịp trước 2 giờ chiều.
Summit of Hallasan Mt
Mình biết mình đi chậm nên tranh thủ xuống trước rồi ngồi ngắm cảnh mây trời, chờ các bạn luôn.
2 bạn nữ lên sau còn làm được cái clíp trên đỉnh núi nữa chứ. Vẫn còn sung sức chưa mệt nữa à !
Đoạn này sẽ có clip minh họa :D

Trời bắt đầu xuống dần, mây bắt đầu sà xuống đất. Tranh thủ xuống núi nhanh thôi các bạn.

Trail này đi lên sao là xuống như vậy. Chỉ có 1 con đường thôi.

Lúc xuống lại tới điểm checkpoint các bạn định ghé làm tô mì nóng và mua thêm nước thì họ đã đóng cửa. Ộng chủ kêu đi xuống núi cho nhanh đi chứ khi mặt trời lặn là phải co giò mà chạy đấy. Thôi đi nhanh nào!

Trời bắt đầu mờ dần, nước bắt đầu vơi và hết sau đó không lâu.

Bạn nam là người chụp hình cho cả nhóm ở điểm summit trên đỉnh lại là người đi khỏe nhất. Nên cử bạn ấy đi xuống núi trước, show cái hình cho văn phòng để nhận cái certificate chứ không người ta đóng cửa mất.

Còn lại, chúng tôi 3 đứa con gái cố gắng di chuyển đến trạm nghỉ chân rồi mới nghỉ. Tranh thủ ai di vệ sinh thì đi.

Đi xuống nó mệt theo kiểu xuống dốc mà còn đi đường đá, bậc thang nữa chứ. Ta nói chân nọ nó đá chân kia. Hai cái chân nhẹ tơn, như thể nó không thuộc về mình nữa vậy. Cái đầu thì nói đi mà cái chân thì nó đuối. Muốn nghỉ. Rụng rún rùi.

Đoạn này bạn Thy đi nhanh kinh khủng hahaha(...) Thế là cũng đến chỗ ngồi nghỉ ngơi. Ngồi nghỉ chút lấy nước lấy đồ ăn ra coi. huhuhu Đồ ăn cũng ăn hết rồi. Nước cũng đã cạn khô. Thôi nghỉ cho đỡ mỏi chân rồi đi tiếp.
Thấy mấy pà thím kim chi ngồi nghỉ kế bên lấy quýt đường đặc sản jeju ra ăn.
Ôi thèm thế ! cho miếng coi!
hahaha nói nhỏ xí dzậy mà bả cũng nghe. xách bịch qua phát cho mỗi đứa 1 trái. Kamsahammita ! không khách sáo nữa rồi. Nhận và ăn ngay lun.
Quýt đường mọng nước ngon thiệt. Đã bao lâu rồi mình chưa được ăn nhỉ !
Ăn xong 1 trái quýt nhỏ xíu mà bao nhiêu công sức phục hồi trở lại. Xin phép các thím tụi mình đi tiếp.

Tốc độ đi nhanh hơn hẳn.

Sương đã xuống tận tới chân, đường đi đã lờ mờ rồi. Cố gắng đi nhanh lên. Không để mình là người xuống cuối cùng.

Sau lưng mình lúc đó còn 3 pà thím, 1 cặp vợ chồng, 1 ông lão còn ngồi ăn nơi tản đá. Cũng yên tâm.

Lúc này bạn Thy đi nhanh lắm nên đi trước, lâu lâu còn kêu với lại để check coi mọi người phía sau ổn không. Tôi nghe và trả lời được 2 lần rồi lúc sau không nghe tiếng nữa. Chắc bạn ấy đi xa hơn chúng tôi khá nhiều rồi.



Đi một đoạn tôi kêu lại mấy lần mà không nghe bạn ấy trả lời lun. Lúc này trời tối lắm rồi. Sương xuống cũng nhiều hơn. Bắt đầu 2 đứa con gái tụi tui nhắc nhau mặc áo khoác, trùm nón lên đầu để tránh sương rừng núi, nơi vùng đất lạ có thể làm mình bị bệnh đấy. Cẩn thận chút vẫn hơn.

Trời tối, tầm nhìn giới hạn, tôi bắt đầu đi chậm lại hẳn, nhưng vẫn cố gắng bước để bắt kịp bạn nữ kia.


Sao cứ nghe cái tiếng ai đi sau lưng mình nhỉ. Quay lại có thấy ai đâu.huhu..
Sao mấy người kia không thấy xuống ta? Họ đi nhanh hơn mình, đáng lẻ phải tới rồi mới đúng. Thôi cũng yên tâm chút dù sao sau lưng mình vẫn còn có 6 người chưa xuống.

Tiếng balo hự hự sau lưng chứ chẳng có ai đi xuống tới đâu. Đi nhanh lên nào ! Tôi tự động viên mình.

Áaa...bạn nữ kia la lên: ''Có con gì á chị ơi''
''Con gì vậy? nhìn thử coi'' tôi hỏi.
'' Con Nai á chị''.
''Đâu đâu??'' À con nai có bông bông trên lưng như Bambi nhỉ.
Bạn ấy nói '' thôi đi nhanh nhanh lên đi chị''.
''Ừ Ừ''

Cả 1 con đường toàn là đá và bậc thang rồi dốc, chưa có lúc nào bằng phẳng suốt 9.6 km. Có lúc sắp trẹo chân mấy lần. Cũng may là đôi giày nó đỡ cho mình. Biết ơn nó lắm.

Chúng tôi lúc này không còn sợ đá và sợ trật chân nữa. Cố gắng đi thật nhanh. Đạp đá phăng phăng hết.

Không biết trong khu rừng này còn con nào khác ngòai con nai không. Sao mấy người kia vẫn không thấy xuất hiện ta. Hay là...Thôi đi nhanh nào !

''Áaa...con nai nữa chị ơi'' .
''Thôi đi nhanh đi nhanh''.

Mà không biết có nhanh được không.
Sao chưa tới nữa. Giờ bạn Thy chắc tới rồi hen?

''Áa...con gì mới chạy qua chân em?''
''Con gì vậy?''
''Em không biết nữa''
''Chắc mấy con sóc ra kiếm hạt dẻ ăn thôi''
Không sao. Đi tiếp đi. Trong bụng tui lúc này cũng hơi sợ sợ vì lúc ngồi ở chiếu nghỉ tôi thấy cái bảng: Khu vực này có rắn.

Cắm đầu đi như bay. Rốt cuộc chúng tôi cũng thấy được ánh sáng đèn đường. Lúc này là 7 giờ tối. Trời tối nên tốc độ chậm hẳn.

Cả trail này chúng tôi đi gần 20 cây số hết 10 tiếng đồng hồ kể cả ăn uống, chụp choẹt, nghỉ ngơi.

May quá có taxi chờ sẳn lun. 20.000 won.Okie đi lun. Lần đầu tiên bác tài xế đoán được chúng tôi không phải là Tung Của. Hỏi sao ông biết hay vậy? ổng nói tao nhìn cặp mắt tụi bay đứa nào cũng sáng, cũng đẹp hết.

hahaha hờ hờ...lên xe về nhà thôi. Trên đường chạy xe ra, đi 1 đoạn cứ thấy tấm bảng cảnh báo: Khu vực nai thường xuất hiện. Không biết trong khu rừng kia còn có gấu, cọp gì không ha.

Update sau chuyến đi. Tình hình là động thực vật rất phong phú.
Thực vật: hơn 2,000 loài
Động vật: hơn 5,000 loài trong đó đang chú ý là rắn đầu đen, rắn hổ Korean; Hươu trứng ( Roe Deer) và Chồn Jeju ( Jeju Weasel)

Hallasan Map


Hệ động thực vật ở Hallasan
Tụi mình gặp con baby như này nà.
Source: Internet
 Chứ mà như gặp cụ này chắc ngồi lết chứ đi xuống núi hổng nổi nữa.
Source: Internet
 Nói chứ mấy em nó thân thiện lém. Đọc bài này mới biết chứ lúc đó mặt mài tái xanh cmnr.
( http://www.jejuweekly.com/news/articleView.html?idxno=407)
Source: Internet
Chồn Jeju đây
Source: Wikipedia










Source: Wikipedia



Source: Wikipedia


Thank for reading. See ya next journey !

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

lindachaulinh@hotmail.com

 

Rủ rê go go Template by Ipietoon Cute Blog Design